NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 107

"Bởi vì tôi mới vừa nghĩ ra!"

Haruhi mặc một chiếc áo thun tay dài và quần jean ngắn. Cô ấy trông

rất vui vẻ.

"Cậu phải trả tiền nước cho bọn tôi."

Haruhi đặt hai tay lên hông, tôi có cảm giác rằng Haruhi dễ gần hơn

mọi khi. Cuối cùng, tôi bị bắt buộc dẫn mọi người đến quán nước gần đó.

Asahina mặc một chiếc đầm không tay cùng với áo len màu xanh biển.

Chị kẹp tóc về phía sau. Mỗi lần chị cử động, mái tóc khẽ rung lên trông rất
dễ thương. Nụ cười của chị gây ấn tượng về một tiểu thư đài các. Chị ấy
còn mang một túi xách khá hợp thời trang nữa.

Đứng kế bên tôi là Koizumi. Hắn đang mặc một cái áo sơmi màu

hồng, thắt cravát đỏ. Tôi khó chịu khi phải thừa nhận rằng hắn rất có phong
cách, hơn nữa hắn lại cao hơn tôi.

Nagato vẫn như mọi khi, mặc bộ đồng phục thủy thủ và đứng phía sau

chúng tôi. Mặc dù cô ấy đã hoàn toàn là thành viên của Quân đoàn SOS,
nhưng trên lý thuyết, cô vẫn còn trong câu lạc bộ Văn học. Nagato cư xử
lạnh lùng càng làm tôi cảm thấy lo lắng về buổi nói chuyện tối hôm kia.
Nhân tiện, tại sao Nagato lại mặc đồng phục vào ngày nghỉ vậy?

Khi Bộ năm Bí ẩn bước vào và ngồi xuống, nhân viên ở đây bắt đầu

đưa thực đơn. Chỉ có Nagato xem nó một cách kĩ lưỡng. Thật tình mà nói,
thời gian để cô ấy chọn thức uống đủ để nấu một tô mì!

"Trà hạnh nhân." - Nagato cuối cùng cũng chọn xong.

Cậu có chọn kiểu gì đi nữa thì mình cũng là người trả tiền.

Haruhi đề nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.