NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 117

"Cậu có kiếm được gì không?"

"Không."

"Cậu có thèm để ý gì không đó? Hay là cậu chỉ đi dạo thôi? Còn

Mikuru-chan thì sao?"

Asahina lắc đầu.

"Vậy mấy cậu tìm được cái gì?"

Haruhi im lặng. Đứng sau lưng Haruhi là Koizumi đang gãi đầu, trong

khi Nagato đứng bất động.

Sau vài khoảnh khắc không ai nói bất cứ câu gì, Haruhi đột nhiên hét

lên: "Bây giờ ăn trưa trước đã rồi sau đó chúng tại lại tiếp tục."

Cậu còn muốn tiếp tục à?

Khi chúng tôi đang ăn trưa ở tiệm thức ăn nhanh, Haruhi nói rằng đây

là lúc bắt thăm lại, và lấy những chiếc tăm còn lại mà cô ấy thó được trong
quán nước hồi sáng. Chuẩn bị kĩ thật!

Koizumi nhẹ nhàng lấy một que.

"Lại không có đánh dấu."

Răng trắng quá! Tôi luôn có cảm giác này khi hắn cười!

"Mình cũng vậy."

Asahina đưa que tăm chị vừa bắt cho tôi xem.

"Kyon-kun thì sao?"

"Tiếc thật, của em có đánh dấu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.