NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 137

Tôi đi lang thang trong trường nghĩ về những thứ đó. Sau giờ học,

Haruhi nói rằng cô ấy bị bệnh và đi về nhà. Cơ hội tốt!

Tôi quyết định đến phòng câu lạc bộ trước. Chỉ có điên mới tới sớm

để chờ một người lạ. Hơn nữa, nếu Taniguchi bất ngờ xuất hiện và nói: "Ối,
cậu còn chờ à? Tớ không ngờ cậu lại bị lừa dễ như vậy. Ngây thơ quá!",
chắc chắn tôi sẽ cực kì ê mặt. Đi vòng vòng chơi trước đã, nhìn trộm xem
ai trong lớp, rồi mới bước vào sau khi đảm bảo không có ai quanh đó.
Đúng, đây là chiến thuật hoàn hảo!

Tôi đến phòng câu lạc bộ. Lần này, tôi nhớ gõ cửa.

"Mời vào."

Khi tôi nghe thấy giọng nói của Asahina, tôi mới dám mở cửa. Có

nhìn chị ấy bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi phải công nhận rằng Asahina
quá đáng yêu trong bộ đồ hầu gái!

"Em đến muộn nhỉ, Suzumiya-san đâu rồi?"

Có vẻ như chị ấy lại pha trà.

"Cô ta về nhà rồi, trông có vẻ mệt mỏi lắm. Nếu chị muốn trả thù, thì

bây giờ là cơ hội đấy."

"Chị sẽ không làm như vậy!"

Chúng tôi ngồi đối diện nhau uống trà. Dường như chúng tôi lại trở về

hội những người nhàn rỗi một lần nữa.

"Koizumi chưa tới à?"

"Koizumi-kun tới sớm hơn rồi, nhưng Koizumi-kun nói rằng phải đi

làm thêm nên đã về trước."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.