NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 163

Asahina nhìn tôi, muốn tiếp tục nhưng lại quyết định dừng bước. Thấy

chị run lên và có vẻ muốn một thứ gì đó, có lẽ tôi nên hôn chị. Ngay khi tôi
định ôm chị, chị lùi lại.

Asahina quay lưng và nói:

"Cuối cùng, chị có một yêu cầu. Đừng đến quá gần chị."

Chị ấy thở dài.

Asahina chạy nhanh ra khỏi cửa, tôi hét lớn: "Em có một câu hỏi cho

chị!"

Asahina dừng lại.

"Asahina, chị bao nhiêu tuổi rồi?"

Asahina quay lại, sửa lại tóc rồi nở một nụ cười quyến rũ: "Thông tin

mật~"

Cánh cửa đóng lại. Tôi có đuổi theo chị thì cũng không làm được gì.

Oa, tôi không nghĩ rằng Asahina lại hấp dẫn như thế khi chị ấy lớn

lên. Rồi tôi chợt nhớ lại điều chị ấy nói: "Kyon-kun...cũng lâu rồi." Điều đó
chỉ mang một ý nghĩa: Asahina không gặp tôi trong thời gian dài.

"Vậy cũng có lí."

Asahina đến từ tương lai chắc hẳn trở về tương-lai-không-xa, rồi sống

vài năm ở đó, trước khi gặp lại tôi ở thời điểm này một lần nữa.

Bao lâu nhỉ? Từ hình dáng của chị, tôi có thể nói rằng khoảng năm

năm...hay ba năm không biết chừng! Con gái thay đổi rất nhiều khi tốt
nghiệp phổ thông. Chị họ của tôi cũng như thế. Khi chị ấy học trung học,
chị lúc nào cũng là một nữ sinh trầm lặng, không ai để ý đến. Rồi khi chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.