NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 191

"Thật ra, tôi cũng không biết. Nhưng tôi thấy đây là ý kiến tốt nếu cứ

để mọi chuyện lại cho cậu giải quyết, vì một số chiến hữu của tôi suy nghĩ
quá phức tạp."

Koizumi quay vào trong xe và đóng cửa lại trước khi tôi kịp trả lời.

Tôi nhìn chiếc taxi đi nhanh như một bóng ma ra khỏi tầm mắt, tôi chợt
ngớ người ra và vội vàng bước về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.