NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 49

Haruhi ra lệnh giải tán sau khi nói: "Mọi người chắc chắn phải có mặt

ở đây mỗi ngày!". Asahina xìu xuống, bước thẫn thờ dọc suốt hành lang,
trông chị ấy buồn bã vô cùng. Tôi không thể chịu được khi thấy điều đó, và
gọi chị ấy.

"Asahina-senpai."

"Vâng?"

Asahina nhìn tôi với vẻ mặt ngây thơ. Không thể tin được chị ấy lại

lớn hơn tôi một tuổi.

"Đừng gia nhập vào câu lạc bộ điên khùng này nếu chị không muốn;

đừng lo gì hết, em sẽ giải thích lại cho Haruhi."

"Không."

Chị ấy nháy mắt và mỉm cười.

"Được rồi. Chị muốn vào mà."

"Nhưng câu lạc bộ này chắc cũng chả có gì hay ho đâu!"

"Không sao. Em cũng là một thành viên trong đó đấy thôi?"

Không phải như thế! Em có tham gia hay không không phải là vấn đề

ở đây!

"Có lẽ, đây là kết quả chắc chắn trong Mặt phẳng Thời gian này."

Asahina nhìn xa xăm về phía chân trời.

"Chị nói gì vậy?"

"Ngoài ra, chị quan tâm đến sự hiện diện của Nagato-san..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.