NỖI BUỒN CỦA SUZUMIYA HARUHI - Trang 83

"...Mình...mình không sao." - Asahina nhỏ nhẹ nói, xấu hổ nhìn

Koizumi.

"Tốt rồi, giờ chúng ta đã có đủ năm thành viên! Giờ thì trường không

còn bắt bẻ chúng ta được nữa!"

Haruhi tiếp tục.

"Quân đoàn SOS chính thức được khai trương! Mọi người, bắt tay vào

làm việc và tiến lên nào!"

Khai trương là thế nào vậy thưa chị?

Khi đảo mắt nhìn lại, tôi thấy Nagato đã ngồi lại chỗ cũ đọc quyển

sách dày cộm kia từ lúc nào rồi. Nagato này, Haruhi đã tính cậu như là một
thành viên rồi đấy, cậu có chắc là cậu ổn không?

Sau khi Haruhi nói rằng cô ấy muốn dẫn Koizumi thăm quan trường

một vòng rồi bỏ đi, Asahina cũng nói rằng chị có việc phải làm ở nhà, cho
nên căn phòng chỉ còn lại tôi và Nagato.

Tôi không có tâm trạng để chơi Othello, và nhìn Nagato đọc sách cũng

không có gì hay ho, nên tôi quyết định đi về nhà. Tôi lấy cặp và chào
Nagato.

"Mình đi đây."

"Cậu đọc sách chưa?"

Nghe thấy thế, tôi dừng chân lại. Tôi xoay người. Nagato đang nhìn

tôi với ánh mắt vô cảm.

"Sách nào? À, cậu nói quyển sách hôm bữa cậu đưa mình à?"

"Ừ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.