NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 89

Mattia gật đầu: “Ổn cả.”

“Cậu có thích bữa tiệc không?”

“Ừm.”

“Nhạc to quá làm mình thấy đau đầu.”

Alice đợi Mattia nói gì tiếp theo. Em nhìn cậu ta, có vẻ cậu ấy

còn như chẳng thở nữa kia. Mắt cậu ta thật hiền lành và có vẻ đau
đớn nữa. Cũng giống như lần gặp đầu tiên, em muốn hướng đôi
mắt ấy về phía mình, muốn ôm lấy đầu của Mattia mà nói với
cậu ấy rằng mọi chuyện đều ổn cả.

“Cậu đi cùng mình qua phòng khác nhé?” Em tiếp tục.

Mattia gật đầu, như thể chính cậu cũng đang chờ nghe những lời

đó. “Okay.”

Alice tiến vào trong hành lang, cậu bước theo em, cách hai bước

chân. Cũng giống như mọi khi, Mattia cúi nhìn phía trước. Cậu nhận
thấy chân phải của Alice bước đi nhịp nhàng, gập lại phía đầu gối
giống như tất cả các cẳng chân khác trên thế giới; và bàn chân
chạm xuống đất không gây tiếng động. Chân trái thì ngược lại,
cứng đơ. Để đẩy nó tiến lên cô phải quay hất nó theo hình bán
nguyệt ra phía ngoài. Trong khoảnh khắc, hông cô bị lệch sang một
bên, như thể Alice đang đổ người về bên đó vậy. Cuối cùng thì chân
trái cũng chạm xuống đất, nặng nề như một cái nạng.

Mattia tập trung quan sát cái nhịp đều đặn ấy, rồi một cách vô

thức, cậu cũng bắt chước dáng đi đó.

Khi cả hai đã vào trong phòng của Viola, Alice lại sát gần Mattia.

Rồi em đóng cửa lại với một sự táo bạo làm chính em cũng phải ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.