NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 240

45

L

úc tỉnh dậy, Quan Kiện không nhìn đồng hồ cũng biết trời sắp sáng. Đã

mấy ngày liền vào giờ này anh đều bị tỉnh lại sau một giấc mơ giống nhau,
nói cách khác, anh bị “chúng” gọi dậy. Nếu bị Âu Dương San vốn hay nói
phứa, cho rằng đó là “hồn ma” thì coi như dịp này anh đã bị “vây quanh”
rồi.

Thực ra, dù bị ma quỷ vây quanh thì cũng chưa phải là tuyệt đường.

Điều đáng lo là cái chết sắp xảy ra đến nơi. Lại có một phụ nữ phải chết.
Anh vô cùng lo lắng.

Cũng vì ác mộng không ngừng kéo đến, anh càng thấy lo nhiều hơn. Ác

mộng và lo âu. Cái triết lý gà đẻ trứng, trứng nở ra gà con rất chuẩn với cái
gọi là vòng tuần hoàn ác tính.

Hai bạn cùng phòng đêm nay đều ở nhà, đang ngủ, thi nhau ngáy o o.

Quan Kiện rời khỏi giường, khoác áo ngồi trước bàn nghĩ ngợi. Người tiếp
theo sẽ là ai?

Anh lần lượt điểm lại những phụ nữ quanh anh, ai cũng có khả năng bị

hại. Hung thủ sát nhàn dù là người hay là ma, cơ hồ không cần đến một
logic giết chóc nào hết. Cái chết của Phương Bình đấy thôi, ngoại trừ việc
Bình ngớ ngẩn “gán tội” cho giáo sư Nhiệm, thì vụ giết chóc ấy thật vô
nghĩa.

Có đúng là tuyệt đối không có logic không? Hung thủ “người” hoặc

“ma” ấy đã ra tay liền ba vụ hết sức càn rỡ tàn độc mà không để lại dấu vết
gì, vậy thì “hắn” không thể là một thằng điên “đầu đất”. “Hắn” đã gọi điện
cho Nhiệm Tuyền, đã email “thông báo” cho mình chạy đến hiện trường, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.