NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 241

cả hai người chạm trán nhau. “Hắn” đã sắp đặt rất tinh vi, đến nỗi anh cảnh
sát Ba Du Sinh cũng phải khâm phục; hung thủ không thể là kẻ làm việc
không có logic. Hung thủ đang muốn làm cho mọi chuyện rối tung, cảnh sát
phải mở rộng diện tình nghi và nắm được thật nhiều đầu mối ngày càng khó
lần.

Phân tích, quy nạp sẽ thấy đầu mối, dù mới chỉ là bề ngoài.

Quan Kiện lần lượt suy nghĩ lại tất cả.

Ba người chết, cả nam lẫn nữ, đều trẻ tuổi, đều bị giết ở tận cùng của

hành lang. Ba hiện trường đều nằm trong danh mục “mười nơi có ma ở
Giang Kinh”.

Nơi giết người tới đây, liệu có phải lại là một trong mười nơi có ma

không? Nếu không phải thế, thì không ai có thể dự đoán nổi vụ giết người sẽ
xảy ra ở đâu, vì Giang Kinh thì rộng lớn như thế này.

Giả sử có thể xác định là một trong “mười nơi có ma ở Giang Kinh”,

thì “một trong” cụ thể sẽ là đâu? Hiện giờ còn bảy nơi vẫn “trong sạch”, sẽ
là nơi nào? Chẳng thể mù quáng mà lần mò suốt lượt bảy nơi ấy, nhất là
chúng lại nằm rải rác khắp thành phố này.

Nghĩ đến đây, Quan Kiện bỗng nảy ra một ý.

Nếu hung thủ (dù là người hay ma) hành động dựa vào một quy tắc nào

đó để chọn địa điểm gây án tiếp theo, thì liệu có phải “mười nơi có ma ở
Giang Kinh” cũng có một quy luật?

Quan Kiện bật đèn đầu giường, lấy ra một tấm bản đồ Giang Kinh. Anh

dùng bút dạ quang màu đỏ đánh dấu vị trí “mười nơi có ma”.

Anh thấy khoảng cách giữa các địa điểm này khác nhau, nhưng phần

lớn đều tập trung ở khu vực Tây Nam thành phố Giang Kinh. Thoạt nhìn thì
không thấy có gì đặc biệt. Anh bèn dựa vào tấm bản đồ, chép lại các vị trí
tương đối ấy ra một tờ giấy trắng, và đã nhận ra chỗ kỳ cục trong đó.

Năm nơi có ma là Hoa Thanh Trì, nhà thờ, Trung tâm nghiên cứu Đông

Tây, Bệnh viện trực thuộc số 1 và nhà giải phẫu của Đại học Y Giang Kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.