NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 287

trọng?”.

Ông Yamashita lại hơi do dự, rồi nói: “Việc này… tôi muốn nói chuyện

với ông và cả ông Kurumada nữa”.

- Được ạ. Nhưng… ông Kurumada đang ngủ ở phòng của ông ấy.

- Không sao. Máy của tôi có thể đàm thoại ba bên. Ông chờ một chút

nhé.

Ông Kurumada thức dậy, cũng đang lơ mơ. Ông Yamashita nói: “Vừa

qua chúng ta sang Giang Kinh giao lưu nghiên cứu khoa học, hai vị đã rất
nhiệt tình, tôi hết sức cảm kích”.

- Ông khách khí quá. – Kurumada nói. – Chúng tôi được gặp và tiếp đãi

bạn đồng hương, chúng tôi rất mừng; huống chi chúng tôi vốn rất kính trọng
ngưỡng mộ lệnh tôn

[41]

- Có người nói phụ thân tôi năm xưa đã trở thành cánh tả, có đúng thế

không? – Ông luôn có ý để cho đối phương nói thoải mái đã, nhưng lần này
ông đã ngắt lời ông Kurumada.

- Không nên nói vậy. Lệnh tôn luôn luôn là một nghệ sĩ rất có tâm,

nhạy cảm dễ mềm lòng, thông cảm với ké yếu, nhưng lập trường chính trị
thì không rõ ràng. – Ông Inouse Hitoshi nói.

Ông Yamashita im lặng một lúc, rồi nói: “Tôi có một việc rất gấp,

muốn bàn với hai ông… Tôi nghĩ, nó là chuyện kinh thiên động địa, cho nên
phải cần hai vị tiền bối…”.

Bỗng nhiên ông thấy có một vật cứng lạnh tì vào sau gáy.

Ông lắc người định vùng ra. Một mũi dao găm sắc nhọn đang gí vào

gáy ông.

- Phía sau ông là nòng súng. Hãy nói là mình đã đổi ý, mai sẽ tính sau,

rồi chào cho lịch sự, và dập máy! – Một giọng nói rất khẽ, ngay bèn tai ông.

Chính là Kikuchi Yuji!

Ông Yamashita không biết nên nói sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.