NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 315

Ả bỗng thò ngón tay trỏ quệt lên vệt máu, đưa lên miệng “nhấp”, rồi

cười cười, nói một câu gì đó.

Quan Kiện không hiểu ả ta nói gì nhưng anh thấy toàn thân sởn gai ốc.

* * *

Nếu nghe hiểu câu nói ấy, Quan Kiện sẽ càng khiếp hãi hơn.

“Thì ra máu của anh cũng mặn!”.

Và nếu trước kia Quan Kiện được nghe một câu của nhà khoa học

Inamoto Hiromitsu nói với Chiba Ichinose thì anh đã chẳng nhận lời tham
gia thí nghiệm. Đó là khi Chiba Ichinose đọc xong bản luận văn có tính nội
bộ giữa các đồng nghiệp của giáo sư Nhiệm, Chiba Ichinose trầm trồ: “Quan
Kiện không phải là một người bình thường!”. Ông Inamoto Hiromitsu thì
cười nhạt, nói: “Có thể nói đơn giản hơn: Quan Kiện căn bản không phải là
người!”.

Lúc này Chiba Ichinose cũng được biết, ít ra là máu của Quan Kiện

cũng mặn như máu mọi người, cũng giống như kết quả phân tích máu.

Chiba Ichinose tháo ở thắt lưng ra một sợi xích sắt, xích hai chân Quan

Kiện vào chân chiếc giường sắt trong gian nhà rồi khóa lại. Cái xích không
to nhưng rất chắc chắn, nó là một trong những thứ dụng cụ mà Chiba
Ichinose vừa mang đến, lát nữa có việc cần dùng. Việc “trói buộc” đã xong,
Chiba Ichinose tỏ ra hài lòng, ôn tồn nói: “Tòi chỉ đi một lát rồi quay lại
ngay. Tôi hứa sẽ không đi lâu đâu!”.

Quan Kiện nghe không hiểu, nhưng anh vẫn thấy sợ. Các chỗ đau trên

người và cơn đau dữ dội xâm nhập cơ hồ cùng lúc tấn công anh, anh gần
như sắp kêu thét lên.

Anh hiểu rằng đây là đau đớn vì sợ hãi.

Đúng là Chiba Ichinose đã quay lại ngay. Người chưa thấy nhưng tiếng

“lộc cộc” đã vang lên. Chiba Ichinose dùng chiếc xe nhỏ ấy để chở một
chiếc giường sắt to.

- Chị định làm gì hả? – Quan Kiện lớn tiếng thét hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.