NỖI ĐAU CỦA ĐOM ĐÓM - Trang 38

Lại là ai thế này?

Vào lúc hệ trọng nhất thì hình ảnh bỗng mờ đi.

Tuy không thể nhận ra nhưng anh có thể khẳng định đó là một người

quen.

Tay mình bỗng nhiên lại cầm cái gì thế này?

Anh giơ tay lên để nhìn cho rõ, vật này và ánh đèn giao nhau, bật ra

một tia sáng.

Nó là một con dao!

Cảm giác nghẹt thở ghê gớm đang chẹn ngang nơi ngực và cổ họng,

Quan Kiện thấy không sao thở được nữa.

* * *

“Ngừng thí nghiệm!” – Giọng nói của giáo sư Nhiệm.

Nghiên cứu sinh Phương Bình áp hai cục bông tẩm cồn vào thái dương

Quan Kiện. Quan Kiện mở mắt, ánh đèn sáng trắng khiến anh bị lóa.

Chuyện gì thế này? Mình vẫn đang trong một cuộc thí nghiệm? Anh

bỗng có hi vọng. Có lẽ mình nhìn thấy Thi Di bị hại chỉ là một cảnh trong
khi thí nghiệm, tức là ảo giác!

Nhưng khi anh lại mở mắt ra, không thấy Thi Di đứng bên, mà lại thấy

cảnh sát Trần và một cảnh sát nữa đứng cạnh giáo sư Nhiệm thì anh hiểu
rằng mình không may mắn như vậy.

- Tại sao… tôi lại ở đây? – Anh thấy mình có lý do để mà phẫn nộ. Anh

nhìn giáo sư Nhiệm đáng kính, có cảm giác ông ta đã bán đứng anh.

Cảnh sát Trần nói: “Bác Nhiệm đang gắng sức để giúp anh. Bác ấy

muốn chứng minh với chúng tôi rằng những lời khai của anh, nhất là khi kể
về thời niên thiếu, là đúng sự thật. Tôi bèn đề nghị bác Nhiệm thao diễn quá
trình thí nghiệm dành cho anh, vì thế đã thôi miên anh, rồi chuyển anh về
phòng thí nghiệm này. Tôi đã đọc các biên bản thí nghiệm trước đây, đúng là
có nhắc đến cái hành lang tối và một xác chết phụ nữ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.