NƠI DÒNG SÔNG CHẢY QUA - Trang 153

mọi điều về cái chết của nó không?”

“Tất cả mọi thứ cha ạ”.

“Như thế là không nhiều phải không?”

“Không nhiều lắm, nhưng cha có thể yêu thương trọn vẹn mà
không cần hiểu trọn vẹn kia mà”.

“Cha biết và cha vẫn thường thuyết giảng về điều này”.

Một lần, cha tôi trở lại với một câu hỏi khác: “Con có nghĩ là lẽ ra,
cha đã có thể giúp nó?”. Ngay cả nếu tôi có thời gian để suy nghĩ
lâu hơn thì tôi cũng vẫn sẽ trả lời: “Cha có nghĩ là lẽ ra, con đã có
thể giúp nó?”. Chúng tôi đứng chờ để chiều theo ý nhau. Làm
sao có thể trả lời một câu hỏi bằng cách hỏi những câu hỏi của
cả một đời người?

Sau một thời gian dài, cha tôi hỏi một câu mà ông hẳn đã muốn
hỏi từ đầu: “Con có nghĩ đó chỉ là một vụ cướp và nó đã ngốc
nghếch khi cố gắng thoát ra ngoài? Con biết cha muốn nói gì -
rằng nó không liên quan đến bất cứ điều gì trong quá khứ của
nó”.

“Cảnh sát không biết”.

“Nhưng con có biết không?”- Cha tôi hỏi, và tôi cảm nhận được
ẩn ý của ông.

“Con đã nói là con đã kể cho cha tất cả những gì con biết rồi. Nếu
cha cứ gặng hỏi con mãi, thì đây là tất cả những gì con biết: nó là
một người câu cá cừ khôi”.

“Con biết nhiều hơn thế. Nó thật đẹp”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.