NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 121

vẻ khó xử, tôi đứng từ xa cũng trông thấy. Chắc là trung tâm thương mại
này quy định không mua hàng thì không phục vụ gói bọc. Cô nhân viên
hình như đang tìm cấp trên, mắt cô nhìn quanh gian hàng, cuối cùng chạm
vào ánh mắt tôi. Hình như cô đã nhận định tôi là người giám hộ của Yuko.

Ánh mắt cô nhân viên như thể đang nói: Làm sao bây giờ? Tôi rất khó

quyết định.

Tôi cũng dùng ánh mắt trả lời: Trẻ con nó thích thế. Nể tình hôm nay là

ngày tốt lành, liệu có thể làm theo ý con bé được không?

Tôi biết rồi – cô nhân viên mỉm cười với tôi.

Cảm ơn – tôi cũng dùng nụ cười bày tỏ sự biết ơn.

Thế nhưng, thế này thì đã hoàn toàn coi Yuko là một đứa trẻ rồi, chuyện

này khiến tôi áy náy vô cùng. Em là vợ tôi chứ không phải một đứa trẻ.

Yuko quay lại bên cạnh tôi, cầm một gói nhỏ bọc trong giấy gói quà màu

xanh, còn buộc thêm chiếc nơ lụa màu hồng.

“Giáng sinh vui vẻ. Đây là quà em tặng anh.”

“Cảm ơn em. Vậy là anh có thể luôn ở bên Yuko của hiện tại rồi.”

“Đúng thế, để chúng ta mãi mãi ở bên nhau.”

Lúc nói những lời này, ánh mắt em chan chứa tình cảm mà ngôn ngữ

không thể biểu đạt hết. Bốn mắt nhìn nhau, tôi thấy xót xa vô cùng. Tôi đưa
tay vuốt mái tóc màu hổ phách của Yuko, hôn lên đỉnh đầu em một cái.

“Đúng thế, mãi mãi ở bên nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.