NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 151

Trong phòng tĩnh lặng như tờ. Tôi mong được nghe thấy tiếng thở đều

đặn của Yuko lúc ngủ.

Tôi cởi giày chạy ra, đi vào phòng trong. Yuko đắp chăn che đến tận tai,

mặt quay vào tường. Tôi nín thở, muốn xác nhận lại tiếng thở của em, muốn
nhìn cho rõ xem cái chăn có phồng lên xẹp xuống theo nhịp thở hay không.
Thế nhưng, em cứ yên lặng như con búp bê bị đứt dây cót vậy. Dự cảm bi
quan dẫu cho chỉ chiếm có 15%, cũng đủ sức mạnh chiến thắng hơn 85%
dự cảm lạc quan còn lại.

Sao thế nhỉ?!

Không thể có chuyện ngược đời như vậy được.

Tôi hết sức bất an, không kìm nén được hét lên với Yuko.

“Anh về rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.