NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 172

Dưới ánh trăng, sắc mặt em nhợt nhạt vô cùng, trông cứ như thể một

món đồ sứ, mỏng manh dễ vỡ. Cái miệng he hé mở tựa như đang muốn nói
gì đó, phát ra tiếng ngáy nhè nhẹ.

Tôi chợt nghĩ, phải chăng số lượng hơi thở của một đời người đã được

quyết định từ khi họ sinh ra? Một người nào đó mà chúng ta không thể nhìn
thấy được (có thể là tử thần, hoặc là thiên sứ) cứ lặng lẽ đếm. Khi đếm đến
con số được định trước, bọn họ sẽ mang linh hồn của người ấy ra đi.

Tôi thầm nói với Yuko đang say ngủ:

Thở chậm một chút nữa.

Đừng để người khác mang linh hồn em đi.

Đừng vội vàng.

Chầm chậm thôi.

Bởi anh vẫn cần có em.

37

Cuộc gặp với bố mẹ đúng là đã khiến tâm lý của Yuko thay đổi. Cách nói

năng già dặn cùng với những cử chỉ dịu dàng chỉ phụ nữ trưởng thành mới
có mà thỉnh thoảng em vẫn biểu lộ ra, giờ đây đã hoàn toàn biến mất. Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.