NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 174

Tôi nắm tay Yuko, đi trên con đường dành cho người đi bộ trong công

viên tự nhiên.

Có lẽ bị ánh nắng ấm áp của mùa xuân thu hút, trước mặt và sau lưng

chúng tôi, đâu đâu cũng toàn những gia đình hoặc cặp đôi yêu đương đang
thong thả tản bộ giữa sắc xanh mát mắt. Tất cả bọn họ đều mang khuôn mặt
hạnh phúc. Tại sao những người tụ tập trong công viên này đều trông hạnh
phúc giống nhau? Chắc hẳn họ cũng có những nỗi khổ riêng chứ. Những
thời gian và không gian kiểu như đêm Giáng sinh và công viên có lẽ đều sở
hữu những đặc điểm chung, chính là hạnh phúc và sự thuận hòa.

Không lâu sau, tôi và Yuko đi tới quảng trường lớn, rồi ngồi nghỉ trên

ghế băng. Tôi lấy nước khoáng trong ba lô ra đưa cho Yuko.

Chính giữa quảng trường, bọn trẻ con đang vui vẻ đá bóng. Trên những

băng ghế xung quanh chúng tôi, các cặp tình nhân đang nói về tương lai và
mơ ước của mình.

Hồi trước, chúng tôi cũng thế.

Chúng tôi hồi mười tám tuổi vốn rất hạnh phúc, và còn cho rằng hạnh

phúc này sẽ kéo dài mãi mãi, khi đó, suy nghĩ này đã chiếm trọn đầu óc của
hai đứa.

Tôi chỉ vào những cây anh đào xung quanh quảng trường.

“Hồi bọn mình học cấp ba, ở chỗ kia mới là những cây non nhỏ xíu.”

Để những cây anh đào có thể chống đỡ cho nhau, cứ vài cây lại được cố

định với nhau bằng một thanh gỗ ngang, hình ảnh ấy làm tôi liên tưởng đến
dụng cụ niềng răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.