NƠI EM QUAY VỀ CÓ TÔI ĐỨNG ĐỢI - Trang 235

“Về phòng nghỉ ngơi một lúc rồi ra ngoài nhé.”

Do không quen đi tàu hỏa đường dài, Yuko có vẻ rất mệt. Tôi lo cho sức

khỏe của em, nên mới đề nghị như vậy.

“Dạ, em biết rồi.”

Yuko nở một nụ cười không được tự nhiên lắm, ngước nhìn tôi, khe khẽ

gật đầu. Làm xong thủ tục nhận phòng ở đại sảnh khách sạn, chúng tôi được
dẫn đến một căn phòng có tầm nhìn rất đẹp ở tầng bảy.

“Người của khách sạn sẽ nghĩ thế nào nhỉ?”

“Gì cơ?”

“Về chúng mình ấy.”

Vừa vào phòng, Yuko liền hỏi tôi như thế.

Tôi vừa cất quần áo vào tủ, vừa nhoài người qua vai em nói:

“Chuyện này ấy à, nếu là người có trí tưởng tượng phong phú, có lẽ sẽ

nghĩ, đây là một ông bố trẻ và con gái. Đến đây không phải vào cuối tuần
thế này, vậy thì chắc chắn ông bố đang thất nghiệp rồi. Vả lại, không thấy
người vợ đâu, nhân viên phục vụ trong khách sạn có thể sẽ suy đoán, xem
ra vừa mất việc, anh đồng thời còn bị vợ bỏ rơi luôn. Để tìm lại những ký
ức về thời kỳ còn hạnh phúc, anh ta bèn cùng con gái đến khách sạn mà họ
đã từng trú chân này.”

Yuko ngồi trên giường, hai chân đạp loạn xạ, bật cười hinh hích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.