NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 113

Ophelia thở dài. “Cháu đã kiềm chế nó, thực sự thế. Cháu đã ngừng la

hét với anh ta rồi.”

Esmerelda bật cười, nhưng sau đó trông bà lại có vẻ băn khoăn. “Hãy để

ta hỏi cháu điều này: Tại sao cháu không muốn ở đây? Khi mà cháu có hẳn
một trong các quý ông độc thân đủ tư cách nhất trên toàn nước Anh, người
đã bỏ qua mọi phép tắc của mình để cố gắng giúp đỡ cháu. Ta nghĩ cháu sẽ
muốn tận dụng điều đó chứ.”

“Cháu không hề muốn.”
“Nhưng tại sao lại không? Raphael đã cố nói cho ta biết việc cháu không

ưa thằng bé, nhưng ta không thể hình dung nổi làm thế nào lại có ai đó
không có cảm tính với nó. Thằng bé ưa nhìn, dí dỏm, hấp dẫn và còn xuất
thân từ một trong những gia đình có uy thế nhất trong hạt, ta rất tự hào khi
nói cho cháu biết điều đó.”

“Cháu ghét phải chỉ ra điều này, nhưng thực tế là cô đang khá thành kiến

đấy ạ, dù là điều đó hoàn toàn dễ hiểu khi anh ta là cháu trai của cô. Nhưng
chẳng có bất kỳ điều gì trong những điều cô vừa đề cập tạo nên khác biệt
khi anh không hề có quyền can thiệp vào cuộc sống của cháu như thế này!”

Esmerelda cau mày. “Vì vậy, cháu sẽ không hợp tác và nhận những lợi

ích từ những gì thằng bé đang cố gắng làm sao?”

Ophelia thở dài. “Có vẻ không giống thế, nhưng cháu đang hợp tác rồi.

Đó là điều duy nhất cháu nghĩ mình có thể làm để vượt qua mọi chuyện và
trở về nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.