NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 261

Chương 41

N

ói năng hấp tấp, quá cứng đầu hoặc quá tổn thương để kìm lại trước

khi quá muộn, sau đó đối diện với cảm giác hối tiếc không bao giờ biến
mất, là hành vi tồi tệ mà Ophelia đã cho phép mình thực hiện khi cô trưởng
thành. Tuy nhiên lần này còn vượt xa cả hối tiếc. Vô cùng hối tiếc.

Cô đã kết hôn với Raphael Locke, Tử tước Lynnfield, trong sảnh chính ở

nhà một thẩm phán. Giấy phép đặc biệt của cha anh đã cho phép anh tự do
biến cuộc hôn nhân của họ thành sự thật, chỉ với sự chứng kiến của Phu
nhân Cade và Mary Reid ở đó. Những vị khách còn lại của Cade đã quá
sửng sốt để góp mặt cùng họ, nhưng Phu nhân Cade thì nhanh chóng chớp
lấy cơ hội. Chuyện này sẽ thêm vào những tin tốt lành, là sự kiện hàng đầu
của Mùa vũ hội, và bà ấy có thể khoe khoang về nó, thậm chí bao gồm cả
điều không quan trọng - những gì tôi đã chứng kiến.

Chắc chắn đây không phải là cách Ophelia từng hình dung về đám cưới

của cô. Cô đã tưởng tượng nhiều lần cảnh mình bước xuống lối đi trong
một nhà thờ lớn, khoác trên người chiếc váy cưới lộng lẫy, chỗ ngồi nhộn
nhịp những người phụ nữ đang mỉm cười rạng rỡ khi thấy cô rời khỏi Mùa
vũ hội, các quý ông thì cau mày, và nhiều người ngưỡng mộ cô thì than thở
vì đã không giành được cô. Song thực tế lại khá tẻ nhạt, và là một nghi lễ
hết sức vội vàng mà chẳng có gì hoành tráng ở đó. Mẹ của ngài thẩm phán
thậm chí còn đang ngáy ngủ ở phòng bên cạnh! Đó là lý do tại sao họ
không được mời vào phòng khách để nói lời thề của mình. Nếu đó đúng là
lời thề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.