NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 288

đây rộng lớn đến thế nào, tôi sẽ dùng một phòng gần phòng cô ấy, cảm ơn
ông.”

Điều đó khiến họ dễ dàng được lên lầu. Nếu người quản gia này làm việc

cho cô, Ophelia sẽ khăng khăng rằng hành vi của ông có chút kẻ cả hơn
những gì nên có ở một người hầu, song có lẽ ở vùng thôn quê này, họ được
thoải mái hơn. Và căn phòng mà cô nhìn thấy rất rộng, gấp bốn lần kích cỡ
phòng ngủ của cô ở nhà, Ophelia cảm thấy cực kỳ nhỏ bé trước nó. Nội thất
tinh tế, chủ yếu bằng ngọc và vàng, rất đắt tiền. Nhưng cô đã quen với
những thứ xa hoa, vì vậy cô không ngại sử dụng những gì có ở đó. Tuy
nhiên, chẳng có gì lạ khi Norford Hall trải rộng như một khu phố, với
những căn phòng có kích thước tương tự thế này.

Sau khi ở ngoài đường gần như cả ngày, đáng ra cô nên nghỉ ngơi để hồi

phục sau chuyến đi, ít nhất là cho đến lúc ăn tối nhưng cô quá lo lắng để
thậm chí cân nhắc tới điều đó. Nếu cuộc gặp đầu tiên với ngài công tước
diễn ra một cách thuận lợi, cô có thể thư giãn, thậm chí tận hưởng chuyến
đi của mình. Vì vậy, cô đã không làm gì hơn ngoài thay bộ đồ đi đường và
mặc bộ váy ít nhàu nhĩ nhất, sau đó xuống lầu để “ra mắt” gia đình mới của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.