NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 73

cạnh chiếc giường đôi trông rất đơn giản, nhưng vào buổi tối, khi được thắp
lại hắt ra một luồng sáng dịu mát.

Một tấm thảm có hoa văn được dệt đan xen màu nâu và tím phủ hết mặt

sàn.

Tấm thảm cùng lò sưởi có mặt đá cẩm thạch cho phép cô đi chân trần

khắp phòng. Trên tường được treo đầy tranh, mỗi bức lại khắc họa những
cảnh tượng khác nhau - trẻ em vui chơi trên sân, một đường phố nhộn nhịp,
một người phụ nữ trông khá u sầu, một bình hoa cắm duy nhất một bông
đặt giữa những bình hoa khác. Chắc chắn chúng đã khiến căn phòng sáng
sủa hơn.

Khá phung phí để trang hoàng đầy đủ cho một căn nhà với kích cỡ thế

này, và nó đơn thuần quá rộng cho một người đàn ông chỉ ở lại đây vài tuần
trong năm. Cô nghe nói người nhà Locke khá giàu có. Phải rất lắm tiền
nhiều của mới đúng. Dù với cô, điều đó chẳng có chút quan trọng nào. Tất
cả những gì cô quan tâm là người thừa kế hiển nhiên có thể mắc kẹt trong
số của cải của gia đình anh ta.

Ophelia cố cưỡng lại việc nhìn ra bên ngoài cho đến khi không thể kìm

nén lâu hơn nữa. Cô sải bước đến ô cửa sổ gần nhất và kéo một trong
những tấm rèm sang bên rồi nhìn chằm chằm vào những bông tuyết đang
rơi. Chúng khá lớn. Khi nhìn xuống dưới, cô thấy mặt đất đã gần như bị
phủ trong tuyết.

“Thật đáng yêu”, cô nói.
Sadie tiến đến bên cạnh để cùng cô ngắm tuyết rơi. “Tôi cho là cô sẽ

nghĩ như vậy.”

“Ít nhất nó đủ dày để che giấu sự thật rằng ngoài kia, chẳng có gì để

ngắm nhìn hết.”

“Đầu bếp nói rằng nơi đây sẽ đẹp hơn vào vài thời điểm nhất định trong

năm, khi những cây thạch nam ra hoa. Cô có thể tưởng tượng ra không,
khoảnh khắc mà cô chẳng nhìn thấy gì ngoài những cây thạch nam nở rộ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.