NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 100

“Chị ta đã nhìn thấy những gì?” Steve Lu hỏi.
“Một người đàn ông da trắng, cao khoảng hơn một mét tám, mặc một

chiếc áo khoác màu xanh đen có logo, giống như là công nhân xây dựng
hay gì đó, đội mũ đen, đeo kính mát phi công màu vàng. Thân hình bình
thường. Tóc nâu. Có lẽ tầm dưới bốn mươi tuổi. Không ai ở công ty vận tải
Henderson Jobbing mặc loại quần áo như thế. Tay này đỗ chiếc xe tải cạnh
quán, châm lửa trong thùng phi, và đi bộ trở lại nhà kho - để trả lại chìa
khóa. Đó là tất cả. Chị ta vẫn ở lại cho tới khi cuộc hỗn loạn xảy ra và rời
đi.”

“Sợ phải đi trình diện.”
“Chị ta nói rằng kẻ nào làm thế, nếu hắn biết về chị ta, hắn sẽ quay lại

và giết chị ta ngay lập tức.”

“Mang cô ta tới, tra hỏi cô ta,” Steve nói, mắt vẫn nhìn vào bản ghi

chép của mình.

“Chị ta đã nói với chúng ta mọi thứ mình biết.”
Ánh mắt Steve ám chỉ, đã là tất cả chưa? Ông ta nói, “Nếu cô ta sợ, có

thể cô ta đang che giấu sự thật.”

“Chị ta không còn sợ nữa khi tôi nói rằng chúng ta sẽ sắp xếp chỗ ở

tạm thời khác cho chị ta, tới một trong những ngôi nhà an toàn của chúng
ta.”

Cô thấy Charles trông khó chịu. Cô đã không nói điều này cho ông ta

biết. Việc giữ những nhân chứng sống là rất tốn kém.

Những vấn đề về ngân sách…
Steve nhún vai. “Đăng tải nhận diện về tên này lên hệ thống. Càng

sớm càng tốt.”

“Xong rồi,” Kathryn nói. Tất cả cảnh sát và quan chức chính phủ trên

Bán đảo này và các quận xung quanh đều đã có thông tin do nhân chứng
này, Annette, cung cấp. “Chị ta không mô tả được rõ khuôn mặt - ánh sáng
quá mờ và chị ta ở quá xa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.