NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 103

CHƯƠNG 15

“Mẹ, Donnie có một, mẹ biết đấy, một câu hỏi.”
Kathryn, đang nghĩ: Mẹ biết đấy. Nhưng cô hiếm khi chỉnh đốn con

cái trước mặt người khác. Cô sẽ dạy bảo chúng một cách nhẹ nhàng sau đó.
Cô cụng đầu mình vào con trai, cậu gầy còm và có mái tóc sáng màu. Cao
gần bằng cô rồi. “Được thôi. Đó là gì vậy?.”

Donnie Verso, mười ba tuổi với mái tóc màu đen, cùng lớp với Wes,

nhìn cô. “Cháu không biết phải gọi cô là gì.”

Ánh hoàng hôn bao quanh ba người họ, khi tất cả đứng trên hiên nhà

rộng rãi - được bạn bè và gia đình biết đến với cái tên “Hiên nhà” - đằng
sau là căn nhà phong cách kiến trúc Victorian

*

của Kathryn. Ngôi nhà sơn

màu xanh thẫm với hàng rào đã chuyển màu xám do thời tiết, cửa chớp và
đồ trang trí. Nó nằm ở phía Tây bắc Pacific Grove. Bạn có thể, nếu thích
mạo hiểm bằng cách lăn ra ngoài hiên, thoáng thấy đại dương cách đó
khoảng tám trăm mét.

Wes chêm vào: “Cậu ấy không biết nên xưng hô với mẹ là cô Dance

hay Đặc vụ Dance.”

“Ồ, cháu thật lịch sự khi hỏi thế, Donnie. Nhưng vì cháu là bạn của

Wes, cháu cứ gọi là cô Kathryn.”

“Ôi, cháu không nên xưng hô với mọi người như thế. Ý cháu là với

người lớn. Bằng tên riêng của họ. Bố cháu dạy cần phải biết lễ phép.”

“Cô có thể nói chuyện với ông ấy.”

“Không cần ạ. Chỉ là bố sẽ không thích điều đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.