NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 126

“Có thể lắm. Hắn sẽ không thực hiện những vụ thế này mà lại không

trang bị gì đâu.”

Michael nhún vai.

Cô nói, “Anh sẽ trông chừng cho em.”
Michael nhăn mặt. Cô có thể hiểu những gì anh muốn nói là, “Anh

không thể là người trông trẻ.”

Tuy vậy, ánh mắt cô lại nói với anh rằng cô sẽ không chỉ đứng nhìn.

Cô sẽ điều tra vụ này, cùng kề vai sát cánh với anh. Anh gật đầu nhượng
bộ. “Được rồi, vậy theo cách đó đi.”

Kathryn hỏi, “Anh đang điều tra cái gì rồi? Bận lắm không?.”
“Một vài vụ thôi. Em nghe về vụ Otto Grant chưa?”
“Nghe quen quen.”

“Một chủ trang trại, sáu mươi tuổi, ở Thung lũng Salinas. Chính

quyền đã lấy phần lớn tài sản của ông ta, trưng mua đất. Trang trại này vẫn
thuộc quyền sở hữu của gia đình ông ta nhiều năm nay, và ông ta phải bán
nốt phần còn lại để trả thuế. Ông ta vô cùng giận dữ. Giờ thì ông ta đã mất
tích.”

“À đúng rồi.” Kathryn nhớ lại hình ảnh tờ áp phích dán quanh thị trấn

“Bạn Có Từng Nhìn Thấy Người Đàn Ông Này?” Có hai bức hình. Một là
hình về một người đàn ông đang cười trước ống kính, bên cạnh ông ta là
chú chó Labrador. Bức hình còn lại là hình ông ta với mái tóc lệch, trông
hơi kỳ cục. Ông ta trông giống diễn viên nổi tiếng Bruce Dern trong
Nebraska. “Thật đáng buồn,” cô nói.

“Đúng thế. Ông ta đang viết những bài blog tố cáo chính quyền về

những gì mà họ đã làm. Nhưng những bài viết này ngừng xuất hiện vài
ngày trước và ông ta đã biến mất. Gia đình ông ta nghĩ rằng ông ta đã tự
sát. Anh dự đoán là thế. Việc bắt cóc một người đàn ông không có tí tiền
nào thật chẳng có ích gì. Anh đã cử một đội tìm kiếm ông ta. Hoặc xác ông
ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.