NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 127

Michael lại nhăn mặt. “Và, còn có vài vụ tội phạm thù ghét. Anh cũng

phải xử lý chúng nữa.”

Kathryn biết chuyện này. Mọi người trong thị trấn đều biết. Suốt mấy

tuần qua, những kẻ phá hoại đã bôi bẩn những tòa nhà liên quan tới các
nhóm người thiểu số. Chúng vẽ lên một nhà thờ Mỹ - Phi những hình vẽ
graffiti về KKK

*

và hình chữ thập bốc cháy. Rồi một ngôi nhà của một cặp

đồng tính cũng bị vẽ lên tường với câu “Mắc Aids và Chết đi.” Những
người Latinh cũng bị nhắm vào.

“Anh nghĩ là ai? Đám Tân Quốc xã à?”
Những nhóm như này hiếm gặp ở Monterey. Nhưng không phải là

chưa nghe qua.

“Khả thi nhất là một số câu lạc bộ xã hội của những tay quái xế cùng

những tay da trắng nghèo khổ, ít học ở Salinas và Seaside. Phù hợp với thế
giới quan của họ nhưng graffiti lại không phải là cách họ thường sử dụng.
Họ có xu hướng quậy tung trong các quán bar. Anh đã nói chuyện với một
vài người trong số họ. Họ thấy bị xúc phạm thực sự khi bị anh buộc tội.”

“Chắc rằng có một vài sự cố chấp.”
“Amy Grabe đang xem xét việc cử một đội xuống. Nhưng trước mắt

thì nó vẫn đang là vụ của anh.”

FBI. Chắc chắn rồi. Những vụ án mà Michael đang đề cập tới có thể

thuộc vào loại vi phạm về dân quyền, tức là bên Cục Điều tra Liên bang sẽ
phải vào cuộc.

Michael tiếp tục, “Nhưng vì không có thiệt hại về người nên vụ này

không cần đặt lên ưu tiên hàng đầu. Anh có thể làm vụ quán Solitude Creek
được.”

“Vậy thì tốt,” Kathryn nói.
Michael thở dài và vươn vai. Cô đang ở gần nên có thể ngửi được mùi

kem cạo râu hay mùi xà bông của anh. Một mùi hương hỗn hợp, dễ chịu.
Cay cay. Cô thả lỏng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.