NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 132

CHƯƠNG 19

Không. Ôi, không…
Vừa đưa bọn trẻ tới trường xong, Kathryn đang nhâm nhi một cốc cà

phê trong xe trong lúc nhắn tin chào buổi sáng với Jon Boling. Mới đi được
nửa đường tới trụ sở Cục Điều tra California thì cô nghe thấy tin tức.

“… các nhà chức trách ở Sacramento hiện đang cho rằng thảm kịch

quán bar Solitude Creek có thể đã được thực hiện một cách có chủ ý. Họ
đang tìm kiếm một đối tượng chưa xác định - theo phía cảnh sát là hung thủ
- là một người đàn ông da trắng, dưới bốn mươi tuổi, với mái tóc màu nâu.
Vóc dáng trung bình. Cao khoảng trên một mét tám. Lần cuối người ta nhìn
thấy hắn là khi hắn mặc một chiếc áo khoác xanh có in hình logo.”

“Chúa ơi,” cô lầm bầm.
Cô lấy chiếc iPhone của mình ra, dò dẫm, sục sạo, nhưng rồi lại quyết

định không cố tìm nữa. Trong lúc tức giận thế này, nếu cô gửi những gì
mình muốn, cô sẽ đặt sự nghiệp và cuộc sống của mình vào vòng nguy
hiểm.

Chỉ mất mười phút, cô đã tới bãi đỗ xe trong Cục - thực ra là có để lại

vết thắng gấp, mặc dù khiêm tốn, trên mặt đường nhựa. Hít thở sâu, cô cố
gắng suy nghĩ - có một số thứ có thể đàm phán được ở đây - nhưng rồi sự
tức giận lại dâng lên, cô ra khỏi xe và bực bội đi vào trong.

Đi qua văn phòng mình.
“Chào Kathryn. Có chuyện gì vậy?” Đây là lời từ cô trợ lý hành chính

của Kathryn, Maryellen Kreshbach. Một người phụ nữ thấp, năng nổ, là mẹ
của ba đứa con, Maryellen mặc vest, đi giày cao gót có màu đen và trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.