NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 172

trong khả năng của Maggie. Chúa biết con bé đã tập luyện rất nhiều dù đêm
nọ nó có nói dối người khác rằng không thuộc lời.

Còn có thể là điều gì nữa? Con bé đang tới gần thời điểm mà các

hoóc-môn sẽ gây ra những thay đổi khó khăn trong cơ thể con bé. Có thể là
đã xảy ra rồi.

Dậy thì. Wes đã trải qua nó.
Thượng đế giúp chúng con…
Hay là con bé đã trò chuyện gì đó với Michael? Về cái chết của bố nó.

Nhưng Maggie dường như đã không còn quan tâm tới chủ đề đó.

Kathryn để ý thấy không có những cảm xúc bất thường ảnh hưởng tới các
kiểu hay thông điệp hình thể của con bé mỗi khi nói đến Bill. Tuy nhiên,
nghiên cứu về ngôn ngữ cơ thể là một bộ môn khoa học vẫn còn đang dở
dang, Kathryn có năng khiếu nói chuyện với những người mà cô không
quen biết, nhân chứng và kẻ tình nghi, nhưng đôi khi kỹ năng này lại không
áp dụng được với người thân và bạn bè mình.

Giờ cô đang theo con gái vào phòng và ngồi xuống chiếc ghế dài.

“Này con yêu. Có chuyện gì vậy?.”

“Vâng. Không có gì ạ.” Ngay lập tức Maggie đề phòng.

“Gần đây mẹ thấy con có vẻ tâm trạng. Có điều gì con muốn chia sẻ

không?”

“Con vẫn bình thường.” Cô bé giở một trong những cuốn truyện Harry

Potter.

“‘Xao nhãng’ thì sao?” Kathryn mỉm cười.

“Mọi thứ đều ổn mà.”
Cô nghĩ về một bài hát trong phim của con nít khác, Everything Is

Awesome, bài mà Michael đã đùa là sẽ hát. Giống trong bộ phim đó, mọi
thứ đều không tuyệt, và Maggie thì càng không ổn chút nào.

Cô cố thử một, hai lần nữa để khiến con bé giãi bày, nhưng cô thấy

rằng không thể bắt bọn trẻ làm thế nếu chúng không muốn. Giải pháp tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.