NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 175

thằng bé dễ bị ngả về phía bóng tối. “Vậy, nếu con gặp cậu ấy, gửi lời chào
của mẹ tới cậu ấy nhé.”

“Chắc chắn rồi ạ.”

Sau khi những người bạn của Wes ra về, Kathryn kéo Maggie ra khỏi

phòng và hai mẹ con cùng chuẩn bị bữa tối. Whole Foods

*

là chủ đề chính

của bữa tối nay - sushi, gà quay, khoai tây nghiền, đậu xanh và salad trộn,
gồm có nam việt quất, một chút loại hạt bí ẩn nào đó, một ít phô mai và
những mẩu bánh mỳ nướng cắt nhỏ trông ấn tượng.

Jon đang sắp bàn.
Khi cô nhìn anh, cô suy nghĩ liên tục về hai người họ, Kathryn và Jon.

Thời gian mà anh dành cho cô với bọn trẻ thật sự thoải mái. Những

lúc cô và anh đi đâu riêng qua đêm ở một nhà nghỉ nào đó cũng rất ổn. (Jon
không bao giờ ở lại qua đêm khi bọn trẻ có nhà.) Mọi thứ đều tốt.

Nhưng Kathryn cũng mới vừa trở thành goá phụ. Cô theo dõi nhịp đập

của trái tim mình, cảnh giác với những thay đổi nhỏ trong tiềm thức mà có
thể làm hỏng mối quan hệ này - mối quan hệ đầu tiên của cô kể từ sau cái
chết của Bill. Cô sẽ không quyết định nhanh chóng, vì cô muốn chính mình
an tâm, và cả bọn trẻ nữa: chúng chính là ngôi sao phương bắc mà cô và
Jon muốn hướng mối quan hệ của họ tới. Và nhiệm vụ của Kathryn là phải
biết kiểm soát. Luôn chú ý hãm phanh.

Cô cầm một chiếc thìa lớn để xúc khoai tây nghiền từ khay vào bát.

Cô tự hỏi chính mình: Hay có lý do nào khác mà chuyện của cô và Jon tiến
triển chậm?

Anh ngước nhìn lên từ bàn và bắt gặp ánh mắt cô. Anh mỉm cười. Cô

cũng cười lại với anh.

“Bữa tối sẵn sàng rồi!,” cô gọi.
Wes tham gia cùng, lấy một chai nước ép từ tủ lạnh.

“Cất điện thoại đi nào. Không nhắn tin.”
“Mẹ, con chỉ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.