NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 25

Charles không nói gì thêm. Khi những người khác quay sang nhìn về

phía tấm kính, thì ông quan sát hai thành viên của đội đặc nhiệm Kết nối
Guzman đang có mặt tại thời điểm này: Steve Foster, Carol Allerton. Sau
đó Kathryn bước vào phòng thẩm vấn. Và sự chú ý của Charles cũng
chuyển sang hướng đó.

“Anh Serrano. Tôi là Đặc vụ Dance.” Giọng cô vang lên qua chiếc loa

gắn trên trần trong phòng quan sát.

“‘Anh cơ đấy’,” Steve lầm bầm.
Đôi mắt của người đàn ông Latinh này nheo lại như muốn dò xét

Kathryn một cách thận trọng. “Hân hạnh được gặp cô.” Charles để ý thấy
không hề có chút lo lắng nào trong biểu cảm và điệu bộ của anh ta.

Kathryn ngồi đối diện với Serrano. “Tôi đánh giá cao sự có mặt của

anh hôm nay.”

Một cái gật đầu tán thành.
“Bây giờ, vui lòng hiểu cho, không phải là anh đang bị điều tra. Tôi

muốn làm rõ điều đó. Chúng tôi đang nói chuyện với vài chục người, có thể
là hàng trăm. Chúng tôi đang điều tra về những tội phạm liên quan tới băng
đảng ở vùng Peninsula này. Và hy vọng anh có thể hỗ trợ chúng tôi.”

“Vậy là tôi không cần mời luật sư đâu nhỉ?”

Kathryn mỉm cười. “Không, không. Và anh có thể đi bất cứ lúc nào

anh muốn. Hoặc chọn cách không trả lời.”

“Nhưng như thế thì tôi có thể bị nghi ngờ, đúng chứ?”
“Tôi có thể hỏi rằng anh thích món thịt nướng tối qua của vợ mình

như thế nào. Anh có lẽ sẽ không muốn trả lời câu hỏi đó.”

Carol cười lớn. Steve thì trông mất kiên nhẫn.
“Dù sao thì tôi cũng không thể trả lời câu hỏi đó.”
“Anh chưa có vợ?”

“Không, nhưng nếu có thì tôi cũng sẽ nấu ăn. Tôi khá giỏi việc bếp

núc.” Sau đó là một cái nhíu mày. “Nhưng tôi muốn giúp đỡ. Thật tồi tệ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.