NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 26

một vài chuyện xảy ra, bọn côn đồ.” Anh ta nhắm mắt lại trong giây lát.
“Thật kinh tởm.”

“Anh sống ở vùng này lâu chưa?”

“Được mười năm rồi.”
“Anh không kết hôn. Nhưng anh có gia đình ở đây không?”
“Không, họ sống ở Bakersfield.”

Foster: “Không phải là cô ấy nên tìm kiếm tất cả những thông tin này

trước sao?”

Charles đáp, “Ồ, cô ấy biết điều đó. Cô ấy biết mọi thứ về anh ta.

Những gì cô ấy biết được trong tám tiếng qua kể từ khi cô ấy có được tên
của anh ta.”

Charles đã quan sát nhiều buổi thẩm vấn của Kathryn và nghe bài

giảng của cô về chủ đề này. Ông có thể đưa ra một mô tả ngắn gọn cho đội
đặc nhiệm. “Việc nghiên cứu ý nghĩa của cử chỉ hoàn toàn là tìm kiếm
những dấu hiệu căng thẳng. Khi người ta nói dối họ sẽ cảm thấy căng
thẳng, không thể kiểm soát được. Một vài nghi phạm có thể che đậy điều
này tốt, vì thế thực sự khó để nhận ra. Tuy nhiên, đa số chúng ta thể hiện ra
những dấu hiệu cho thấy chúng ta bị căng thẳng. Những gì mà Kathryn
đang làm là nói chuyện với Serrano một lúc, không nhắc gì liên quan tới
băng đảng, cũng không phải về tội phạm - mà là về thời tiết, quá trình
trưởng thành, các quán ăn ngon, cuộc sống ở vùng này. Cô ấy biết đường
ranh giới ngôn ngữ cơ thể của anh ta.”

“Đường ranh giới.”
“Đó chính là mấu chốt. Nó nói cho cô ấy biết cách anh ta cư xử khi trả

lời một cách thành thực. Khi tôi nói lúc trước rằng nghiên cứu ý nghĩa ngôn
ngữ cơ thể không hoạt động theo cách đó? Ý tôi là nó không hoạt động
trong môi trường chân không. Anh hầu như không thể chỉ mới gặp ai đó mà
hiểu được họ ngay lập tức. Anh phải làm những gì mà Kathryn đang làm -
biết được đường ranh giới đó. Sau đó cô ấy sẽ bắt đầu hỏi về các hoạt động
băng đảng mà anh ta từng nghe thấy, sau đó là về Guzman.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.