NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 266

“Không. Chúng tôi sẽ làm việc cùng với người của các anh. Hãy gọi

họ nếu họ nhìn thấy bất cứ điều gì. Tôi đã nói với họ rồi.”

George nói thêm với Kathryn và Michael: “Tôi vừa cử một vài đội

thám thính phạm vi bên ngoài. Không có lý nào mà hắn có thể ra ngoài mà
không bị nhìn thấy.”

Herbert lắc đầu, nhìn qua đám đông những người đang vào công viên

ngày càng tăng. Đây là người của anh, những người mà anh có nhiệm vụ
bảo vệ. Chán chường, anh hỏi, “Con tin?.”

Nhưng, với Kathryn, việc bắt con tin dường như không có khả năng.

Việc thương lượng chỉ để kéo dài thời gian nói chuyện lý lẽ với kẻ bắt giữ
con tin hoặc để một tay súng bắn tỉa vào vị trí cho phát súng kết liễu.
Không được để hắn tự tung tự tác. Tên này thông minh - không, là tài giỏi.
Hắn sẽ đoán được rằng tóm lấy một con tin là một hành động vô ích.

Cô giải thích điều này, quay sang nhìn Michael, người cũng tán thành.

Rồi cô nói, “Tôi có ý này. Chúng ta không có thông tin nhận diện

khuôn mặt chắc chắn nhưng hắn không biết điều đó. Chúng ta có thể…
“ Kathryn nhìn quanh và thấy một văn phòng kinh doanh gần đó. “Chúng ta
có thể in ra một trăm bản được không?.”

“In cái gì?”
Michael đang gật gù. Anh đã hiểu ý cô. “Khuôn mặt của một người

đàn ông bất kỳ. Phát chúng cho các sĩ quan cảnh sát và đội bảo vệ, để họ đi
bộ khắp công viên này, thỉnh thoảng nhìn vào mấy tờ giấy in và nhìn lướt
khắp đám đông.”

“Và để mắt tới những ai cao với mái tóc vàng, dù người đó đang mặc

gì. Những ai quay mặt đi hoặc tránh giao tiếp bằng mắt, đó có thể là hắn.”

Herbert đi tới văn phòng đó và quay lại sau một vài phút cùng với một

tập giấy. Anh ta giơ một tờ lên và nói “Lời nhắn từ quản lý mới của chúng
ta. Chỉ cần nói xin chào với tất cả nhân viên, rất vui khi làm việc với các
bạn, đại loại thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.