NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 296

Kính cửa sổ bên phía anh được hạ xuống và không khí lạnh tràn vào

trong xe. Cô định bảo anh kéo kính lên nhưng rồi lại thôi, vì lý do nào đó.
Cô mở điều hòa nóng cho ấm lên.

Phải, nếu anh muốn nói, tốt thôi; việc buộc anh giãi bày tâm sự không

phải phận sự của cô, không giống như với con gái cô. Cô lấy điện thoại ra
để gọi cho Jon nhưng không hiểu sao ý nghĩ có một cuộc nói chuyện vui vẻ
với anh lại chẳng hấp dẫn nữa; nó có vẻ như một sự tránh né đối đầu - đáp
trả lại tâm trạng của Michael. Thay vì thế, cô đã nhắn tin để báo mình đang
trên đường về nhà.

Gần như ngay lập tức điện thoại của cô kêu lên cùng với tin nhắn trả

lời. Nhớ em. Em muốn ăn gì cho bữa tối?

Cô nhắn lại rằng ăn những thứ còn thừa cũng được, và hỏi thăm về

bọn trẻ.

Anh nói rằng Maggie đang nói chuyện qua Skype với Bethany và

Carrie (cuộc họp từ xa của Câu lạc bộ Những Bí Mật), Wes ra ngoài cùng
Donnie, đạp xe đạp (đã hứa về nhà @ bảy giờ).

Cô nhắn: Gặp lại anh sau. XO
Kathryn gọi điện thoại cho Charles Overby. “Ông đang trên loa thoại

cùng tôi và Michael,” cô nói với ông ta.

Sếp của cô lên tiếng, “Michael à, xin chào.”

“Charles.”
Dĩ nhiên thỉnh thoảng cô cũng có gọi để báo cho ông ta biết về tình

hình vụ việc ở Quận Cam. Giờ cô nói, “Mọi dấu hiệu đều chỉ ra rằng
Prescott chỉ là một tên lập dị - một kẻ ít học, nếu họ có những thành phần
như vậy ở Quận Cam - đang khuấy động phong trào chống Hồi giáo. Người
của chúng ta ở đó sẽ thăm dò tin tức từ bạn bè, người thân và đồng nghiệp
của anh ta, nhưng tôi chắc là hồ sơ cũng sẽ chỉ có thế. Chúng tôi đang tạm
giữ máy tính của anh ta và một chiếc điện thoại mà tên tội phạm đã đánh
rơi. Tôi sẽ nhờ Jon Boling phá mã và kiểm tra bên trong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.