NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 302

Michael: “Tôi cũng nghĩ vậy, phải. Chữ viết trông tương tự với những

vụ tấn công khác, phun sơn màu đỏ. Trông giống như cùng một màu.”

“Tôi muốn nó được xóa đi. Anh có thể chụp hình và lấy mẫu sơn hay

bất cứ điều gì mà anh muốn. Tôi sẽ sơn lại nó tối nay. Vợ tôi sẽ từ Seattle
về vào sáng ngày mai. Tôi không muốn để cô ấy nhìn thấy thứ này.”

“Chắc chắn rồi,” Michael nói với anh ta. “Chúng tôi sẽ cử người khám

nghiệm hiện trường tới đây trong vòng một giờ. Họ sẽ làm nhanh thôi.”
Anh nhìn quanh. “Tôi sẽ đi hỏi những người hàng xóm khác bây giờ.”

“Trời ạ. Sau ngần ấy năm,” David lầm bầm một cách bực bội. “Đôi

khi tôi nghĩ chúng ta chẳng đạt được tiến triển gì cả.” Kathryn quan sát anh
ta, ngôn ngữ cơ thể của anh ta thể hiện sự thách thức, quyết tâm, và ánh
mắt anh ta vững vàng khi nhìn hình biểu tượng và những từ tục tĩu.

Michael hỏi Kathryn liệu cô có thể lấy lời khai của David và hàng

xóm được không.

“Tất nhiên rồi.”
Anh đi bộ lên đầu dãy phố để thẩm vấn những người hàng xóm khác

xem liệu họ có nhìn thấy sự phá hoại này không.

Kathryn quan sát toàn bộ sân. Không có dấu chân trên cỏ, dĩ nhiên rồi.

Có lẽ Đội Khám nghiệm Hiện trường sẽ lấy được dấu chân từ chỗ hàng rào
mà thủ phạm đã nhảy qua, nhưng điều đó cũng may rủi. À, vẫn còn chút hy
vọng. Ẩn dưới mái hiên là camera an ninh.

Nhưng David đã lắc đầu. “Nó hoạt động nhưng không ghi hình được.

Màn hình ở trong phòng ngủ và tôi đang ở trong phòng làm việc khi chúng
ở đây. Chúng tôi chỉ sử dụng nó sau khi chúng tôi lên giường. Trong trường
hợp có tiếng động.”

Kathryn nhắn tin cho Jon rằng cô sẽ về muộn một chút so vói kế

hoạch. Anh đáp lại rằng Maggie vẫn đang trò chuyện trên Skype và Wes
vẫn chưa về nhà - nhưng cu cậu vẫn còn mười phút nữa mới đến giờ đã
hứa. Đồ ăn thừa đang được hâm nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.