NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 329

CHƯƠNG 55

Mười lăm phút sau Jimmy, Albert và Kathryn lái xe quay lại trụ sở

chính.

Cô gọi điện cho đội đặc nhiệm và gặp Carol.

“Kathryn đây. Có cả Jimmy và Al trên loa thoại nữa.”
“Ở đây cũng đang bật loa thoại. Steve Foster đã trở lại. Cả Steve số

Hai nữa.” Sự hài hước vốn không thường thấy ở một Đặc vụ DEA.

“Steve và Steve,” Kathryn chào.

“Chào Kathryn.” Một giọng ấm áp. Dĩ nhiên là của Steve Lu.
“Ừ?” Một giọng cộc cằn. Liệu có bao giờ Steve Foster thốt ra được

một âm tiết vui vẻ không nhỉ?

“Chúng tôi vừa rời Moss Landing,” Kathryn thông báo.

“Và?” Steve Foster cằn nhằn.
“Tia Alonzo không gặp Serrano một tháng nay rồi. Tôi tin cô ta.”
Steve Foster hiện đang im lặng. Ông ta không nói những điều mà

mình muốn.

Kathryn nói tiếp, “Nhưng cô ta cung cấp một cái tên khác. Pete hay

Pedro Escalanza. TJ đang lần theo dấu vết này. Chín mươi phần trăm gã
này biết hành tung hiện tại của Serrano.”

“Đầu mối tới một đầu mối rồi lại dẫn tới một đầu mối khác,” Steve

Foster nói với sự giễu cợt khoan khoái.

Carol hỏi, “Vậy chuyện ở ngôi nhà thuyền. Thế là hiệu quả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.