NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 330

“Đúng vậy.”
“Và cô không sao. Jimmy không sao?”

“Tôi ổn,” Jimmy nói.
“Tia nói rằng tên Pedro này có thể truy cập được vào một số tài khoản

của Serrano. Nếu ta đi đúng hướng, chúng ta có thể lấy được số thẻ tín
dụng của hắn, truy ra hắn ngay.”

“Hoặc có thể chúng ta sẽ tìm ra một đầu mối khác,” Steve Foster xen

vào. “Nói cho vuông, tôi không yên tâm lắm đâu.”

Albert ho thành tiếng.
Kathryn nói, “Đó là điều tốt nhất chúng ta có thể làm, Steve.”
Carol nói, “Tôi sẽ báo cho Charles.”

“Cảm ơn.”
“Chúng tôi đang trên đường về rồi.” Kathryn cúp máy.
Albert nói, “Đời là một ván cờ chết tiệt. Không, cờ vua. Cậu chơi cờ

vua phải không Jimmy?.”

“Không. Anh chơi à?”
“Ừ, tôi chơi cờ vua.”
“Thật á?” Jimmy ngạc nhiên.

“Sao lại không? Vì tôi đẩy tạ ba trăm cái và bắn dính các vòng ở cự ly

năm mét - nếu tôi dùng súng nòng dài, nên tôi không thể chơi cờ ư?”

“Tôi không biết. Nhưng trông anh chẳng giống một người chơi cờ gì

cả.”

“Hầu hết mọi người nghĩ sở thích của tôi là tapdande

*

.”

Nửa tiếng đồng hồ sau, lúc mười một giờ sáng, cô đã quay lại trụ sở

CBI, có mặt ở văn phòng của ông Charles, cùng với TJ Scanlon.

Trên đường vào, cô kiểm tra điện thoại lần nữa. Những tin nhắn từ mẹ

của cô và Jon. Maggie, ngốc nghếch và vui vẻ trở lại - bởi vì, tất nhiên rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.