NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 362

CHƯƠNG 61

Luôn luôn xảy ra, người hộ lý nghĩ.
Hai chiếc thang máy ở khu này của Bệnh viện Vịnh Monterey khá

đáng tin cậy. Nhưng điều gì đó xảy ra, một người phụ nữ bước vào, những
cơn co thắt đếm ngược, thang máy số một không hoạt động được.

“Cô sẽ không sao,” một nhân viên y tế ba mươi lăm tuổi nói. Khuôn

mặt tốt bụng dưới mái tóc xoăn của anh nhìn cô ấy.

“A, a, a. Cảm ơn. Chồng của tôi đang trên đường tới.” Thở hổn hển.

“Ôi, trời ơi.”

Người hộ lý đã làm việc từ năm giờ sáng. Anh mệt nhoài. Chủ nhật là

ngày nghỉ của hầu hết mọi người - nhưng không phải dành cho nhân viên
bệnh viện. Anh đẩy chiếc xe lăn gần hơn chút tới cánh cửa, qua một nhóm
gồm tám hay chín người thân của bệnh nhân và các y sĩ đang đợi thang
máy. Anh không nghĩ rằng sẽ có vấn đề gì với việc đi vào thang máy tiếp
theo. Họ chắc không phải sắp sinh.

Cô gái tóc vàng, khoảng gần ba mươi tuổi, đang đổ mồ hôi dữ dội.

Người hộ lý vui vì thấy một chiếc nhẫn cưới trên ngón tay cô ấy. Anh là
một người cổ hủ.

Cô ấy nhăn mặt đau đớn.
Nhanh nào, anh nghĩ tới chiếc thang máy. Liếc nhìn biển báo tầng.

Tầng thứ hai.

Nhanh nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.