NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 420

Cô bé nhìn toàn bộ khán giả và nói vào míc. “Cháu là Maggie và cháu

sẽ trình diễn bài hát Let It Go trong phim Frozen, một siêu phẩm, mà theo
cháu là hay hơn cả The Lego Movie và hầu hết những bộ phim Barbie.
nếu có ai ở đây vẫn chưa xem nó thì cháu nghĩ các vị nên xem. Giống như
là, ngay đi. Ý cháu là, ngay bây giờ.”

Liếc nhìn mẹ, thể hiện chút lười biếng.

Kathryn mỉm cười và gật đầu.
Rồi Maggie trở nên im lặng và cúi đầu. Cô bé nhớ lại: “Ô, và cháu

muốn cảm ơn cô Gallard vì đã đồng hành cùng cháu.”

Cô bé gật đầu về phía giáo viên thanh nhạc của mình.

Tiếng đàn piano vang lên. Những nốt nhạc dạo đầu đầy ám ảnh dẫn

vào một bài hát tuyệt vời. Rồi tiếng đàn piano chợt im lặng, một nốt
dừng… và ngay lúc đấy, Maggie lấp đầy sự lặng yên bằng những lời đầu
tiên của bài hát. Cô bé khởi đầu một cách chậm rãi và êm ái, giống như
trong bộ phim, rồi dần cao âm lượng lên, âm sắc hình thành, hát từ trong
lồng ngực. Kathryn nhìn trộm. Hầu hết khán giả đều bị cuốn theo, những
cái đầu đung đưa theo giai điệu. Và gần như mọi đứa trẻ đều đang mấp máy
miệng, nếu không muốn nói là đang hát theo.

Khi đến đoạn bắc cầu, gần giống với hát opera, Maggie đã hoàn thành

nó một cách hoàn hảo. Rồi quay lại đoạn lời cuối cùng, sự gạt bỏ tuyệt vời
và đột ngột về cái lạnh chưa bao giờ làm phiền cô bé.

Tiếng vỗ tay vang khắp sân khấu, nồng nhiệt và chân thành. Kathryn

biết rằng khán giả đang định đứng lên vỗ tay nhưng vẫn chưa có ai đứng
trước đó, và có lẽ bây giờ cũng không. Đó không phải là vấn đề, Kathryn
có thể thấy rằng Maggie đang sướng ngây ngất. Cô bé cười rạng rỡ và gập
người cúi chào, một động tác mà cô bé đã luyện tập nhiều như luyện tập
cho bài hát này vậy.

Kathryn gửi một nụ hôn gió tới con gái cô. Cô ngả đầu vào vai Jon khi

anh ôm cô.

Wes nói, “Chà. Đúng là Jackie Evancho

*

.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.