NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 439

“Tuyệt,” Wes nói. “Nó nặng bao nhiêu ký vậy?.”
“Nặng bà cố,” Vince nói. “Cả hai bọn tao cùng nâng đấy.”

“Tao có thể tự bê,” Nathan nhanh nhảu. “Chỉ là, nó dài, mày biết đấy.

Khó tìm được điểm bám.”

Nếu ai đó có thể nâng nó, thì đó là Neo. Đó là một thằng to lớn.
“Không ai nhìn thấy mày chứ?” Donnie hỏi.

“Không. Có lẽ có một thằng nhóc nhưng bọn tao nhìn nó, như kiểu,

nếu mày hé mồm thì mày sẽ chết chắc.”

Nathan nói “chết chắc” thay vì “chết tiệt.” Cậu ta sẽ đổi ý, Donnie

nghĩ. Wes cũng từng như thế.

Bọn tao sẽ tẩn mày ra gì đấy…

Donnie lấy ra bảng điểm chính thức của trò Bảo vệ và Đáp ứng, do

chính nó vẽ hình minh hoạ. Titans, X-Man, Fantastic Four, zombie ở mọi
nơi. Một vài cô gái khiêu gợi từ phim True Blood.

Nó viết lên phần của Nathan/Vince: Thách thức 5, hoàn thành.
Donnie đã nghĩ ra ý tưởng thách thức đội này đánh cắp một biển báo

dừng, không phải bất kỳ biển báo nào cũng được. Không phải biển báo
“Nhường,” không phải biển báo “Có trường học,” không phải biển “Cấm
đỗ.” Mà phải là một chiếc biển báo dừng thực sự ở ngã tư. Bắt buộc rằng
chúng phải ở ngã tư, nơi có rủi ro để bị bắt. Và rồi, nếu một chiếc biển
dừng biến mất, sẽ có người nghĩ rằng một chiếc xe nào đó có thể đã đâm
phải trong một vụ tai nạn.

Vince nhăn mặt. “Chỉ tầm nửa tiếng sau, thậm chí chưa tới, đã có một

cái khác được dựng lên.”

“Đúng là khỉ thật,” Donnie nói, tỏ vẻ thất vọng.
Wes cười chua chát. “Ai mà lái xe vòng quanh những biển báo để

dựng lên?”

“Không biết. Bao nhiêu công nhổ cái biển đó thành công toi rồi,”

Vince nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.