NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 449

Cũng có nghĩa là: quay lại tấm bảng vẽ.
Điện thoại của Michael rung lên. Anh liếc nhìn số gọi tói. “Sếp của

anh.” Cảnh sát trưởng Quận Monterey. “Người anh em. Tự hỏi có chuyện
gì?.” Anh trả lời. “Ted. Ông Nashima đã gọi điện phàn nàn à? Ngài Nghị sĩ
ấy?… Không à. Ông ta chắc sẽ gọi đấy. Tôi nghĩ rằng đó là lí do mà anh
gọi điện.”

Sau đó cô để ý thấy Michael đơ người ra. Hai vai nâng lên, đầu cúi

xuống. “Thật ư?… Họ chắc không? Tôi đang ở đây cùng Kathryn. Chúng
tôi có thể tới đó trong hai mươi phút. Địa chỉ Internet là gì?”

Anh viết thông tin gì đó.
“Chúng tôi sẽ kiểm tra trên đường đi.” Anh cúp máy. Anh nhìn cô với

một biểu cảm mà cô hiếm khi thấy.

Kathryn nhướn mày. “Chúng ta?.”
“Vụ anh đang xử lý, về người đàn ông mất tích, Otto Grant.”
Cô nhớ lại: người chủ trang trại bị phá sản sau khi tài sản của ông ta bị

nhà nước lấy đi. “Anh nghĩ ông ta có thể đã tự sát?”

“Đúng, đó là những gì đã xảy ra. Treo cổ tự tử. Một cái lán ở Thung

lũng Salinas.” Anh đứng lên. “Đi thôi.”

Cô hỏi, “Em nữa? Đó là vụ của anh. Anh muốn em đi cùng?.”
“Thực sự thì, hóa ra, nó trở thành vụ của chúng ta rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.