NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 45

“Và chạy hết về phía các cửa thoát hiểm. Mà đó chính là vấn đề.

Chúng đã bị chặn lại.”

“Bị khóa ư? Cửa đã bị khóa sao?”

“Không, bị chặn. Chiếc xe tải đó?”
Robert chỉ vào chiếc xe công-te-nơ lớn đậu chắn sườn phía tây của

quán. Nó cũng bị cảnh sát phong toả bằng dải băng màu vàng để phục vụ
điều tra. “Chiếc xe này thuộc sở hữu của một công ty ở đằng kia -
Henderson Jobbing and Warehouse.” Kathryn nhìn tòa nhà một tầng ngổn
ngang đó. Có năm, sáu chiếc xe tải tương tự đang đỗ ở nơi bốc xếp hàng và
gần quanh đó. Vài người gồm cả nam và nữ, trong bộ đồ bảo hộ lao động,
vài người khác mặc đồ vest, đứng ở khu bốc xếp hàng hay trước văn phòng
nhìn sang bên này, như thế đang nhìn chằm chằm vào một con cá voi bị
mắc cạn.

“Tài xế đã đỗ nó ở đó?”

“Nhưng khăng khăng anh ta không làm. Nhưng anh ta có thể nói được

gì? Từng có vài sự cố khác về việc những chiếc xe tải chặn ở bãi đỗ xe của
quán. Nhưng chưa bao giờ liên quan tới lối thoát hiểm.”

“Hôm nay anh ta có ở đây không?”
“Anh ta sẽ tới đây sớm thôi. Tôi đã liên hệ với anh ta lúc ở nhà. Anh ta

khá hoảng. Nhưng đã đồng ý tới đây.”

“Nhưng tại sao anh ta lại đỗ ở đó? Bất kỳ ai cũng có thể nhìn thấy biển

báo: ‘Cấm đỗ xe, Lối thoát hiểm’. Cho tôi biết tình hình đi. Chính xác là
chuyện gì đã xảy ra?”

“Hãy vào trong đi.”
Kathryn theo chân người đàn ông lực lưỡng này đi vào trong quán.

Nơi đây rõ ràng chưa được dọn dẹp lại sau vụ thảm kịch. Bàn ghế lộn xộn ở
khắp nơi, cốc, chai lọ bị vỡ, các mảnh quần áo, vòng tay bị gãy, giày dép.
Nhạc cụ nằm la liệt trên sân khấu. Kathryn quan sát thấy có một chiếc ghi-
ta bị vỡ tan. Đó là chiếc Martin D-28

*

cũ, có giá trị cộng hưởng trước đó là

hai ngàn đô la Mỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.