NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 491

ngăn được bản thân. Cậu ta đã móc sợi dây thừng của mình ở trên đỉnh một
hòn đá và đi bộ ra tới mép để quan sát một lượt. Không có ai ở quanh.”

“Anh đã gỡ nó ra?”

“Không. Điều đó sẽ bị nghi ngờ. Tôi chỉ nới sợi dây dài thêm khoảng

một mét rưỡi. Sau đó, tôi đi xuống phía dưới. Cậu ta đã nhảy và đập vào
những tảng đá phía dưới. Tôi đã ghi lại được tất cả.” March lắc đầu. “Tôi
không thể nói với cô… cái cảm giác đó….”

“Con Quỷ thoát ra?”
“Đúng. Từ đó, tôi đã biết cuộc đời mình sẽ đi tới đâu. Tôi gặp Christ

và tôi là người may mắn nhất trên thế giới. Tôi có thể kiếm sống bằng việc
làm những gì tôi phải làm. Chúng tôi bắt đầu với quy mô nhỏ. Một cái chết
đơn lẻ ở đâu đó. Một người vô gia cư - đầu độc ông ta. Một cô gái trên một
chiếc xe trượt, không mũ bảo hiểm. Tôi đã đổ dầu lên một khúc cua. Nhưng
rồi một hay hai người chết vẫn không đủ. Tôi cần nhiều hơn. Các khách
hàng cũng muốn nhiều hơn. Họ là những con nghiện, giống như tôi.”

“Vì vậy, anh nghĩ ra những vụ giẫm đạp.”
“Máu của tất cả.”
Hắn kể cho cô về một bài thơ từ thời La Mã cổ đại, ca ngợi một đấu sĩ

đã không gác kiếm cho dù hoàng đế đã ban cho anh ta tự do và quyền để
rời khỏi đấu trường.

Ánh mắt của Antioch bừng sáng lên khi hắn đọc lại bài thơ:

O Verus, anh đã đánh thắng bốn mươi trận đấu và
Được ban cho thanh kiếm Rudis tự do
Ba lần nhưng vẫn khước từ cơ hội rút lui.

Chúng tôi sẽ nhanh chóng tụ hội để xem thanh kiếm
Trong tay anh khi xuyên thấu tim kẻ thù.
Khen ngợi anh, người đã chọn không bước qua

Những Cánh cổng của Cuộc đời mà trao cho chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.