NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 492

Điều chúng tôi khao khát nhất, điều chúng tôi sống vì:
Máu của tất cả.

“Đó là hai nghìn năm trước rồi, Kathryn. Và chúng ta cũng không

khác nhau. Không hề. Những cuộc đua xe, trượt tuyết xuống dốc, bóng bầu
dục, quyền anh, nhảy dây nhún, bóng đá, khúc côn cầu, và biểu diễn trên
không - tất cả chúng ta, một cách bí mật, hoặc không quá bí mật, đều hy
vọng sự chết chóc hay huỷ diệt. NASCAR

*

? Hàng giờ liền xem những

chiếc xe quẹo trái? Liệu có ai thèm xem nếu không có cơ hội sẽ có một cái
chết rực lửa ngoạn mục? Trở lại Đấu trường La Mã hồi trước và Quảng
trường Madison tuần vừa qua. Không hề có một chút khác biệt.”

Cô ghi nhớ điều gì đó. “Bài thơ, câu viết về bàn tay và con tim… Tên

trang web của anh. Thanh kiếm trong tay đâm vào trái tim. Có chút khác
biệt với viện trợ nhân đạo.”

Một cái nhún vai, và đôi mắt hắn lại sáng lên.
“Tôi muốn biết thêm về khách hàng của anh. Hầu hết họ đều ở Mỹ?”

“Không, ở nước ngoài. Châu Á có nhiều lắm. Cả Nga nữa. Và Nam

Mỹ, dù cho những khách hàng ở đó không giàu như ở nơi khác. Họ không
thể chi trả cho những bộ ảnh lớn.”

Kathryn cho rằng đây sẽ là một vụ khó khăn để chống lại nhiều người

- đàn ông, gần như tất cả bọn họ. (Cô đoán thành phần khoái cảm của con
Quỷ đó rất cao.) Tìm được mục đích sẽ là một vấn đề.

“Người đã thuê anh làm việc này, ở Monterey à?”

“Người Nhật. Ông ta là khách hàng quen nhiều năm nay rồi.”
“Có bất kỳ mối hận thù cụ thể nào với nơi này sao?”
Cô đang nghĩ về Nashima và trại tập trung ở nhánh sông Solitude.

“Không. Ông ta bảo chọn bất kỳ nơi nào. Christ Jenkins thích nhà nghỉ

ở Carmel đó. Vì thế ông ta bảo tôi tới đó. Nó có một danh mục các loại
rượu ngon. Và những chiếc giường êm ái. Ti vi cũng xịn nữa chứ.”

Cô bắt đầu hỏi câu hỏi khác. Nhưng hắn lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.