NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 70

chặn các cửa của quán bar. Bản năng của cô mách bảo rằng hắn rất cẩn
thận.

Trớ trêu thay, chỉ ngay sau khi Kathryn chuyển từ đội hình sự sang

dân sự, cái vấn đề về hành chính mà cô tới đây để tìm hiểu, thuế và bảo
hiểm, đã biến thành một cuộc điều tra tội phạm. Một tội nghiêm trọng. Mưu
sát. Thậm chí có thể là một cuộc tấn công khủng bố.

Cô nói với Kit và John, “Các cậu có thể tuyên bố đây là một vụ giết

người được không? Tôi thì không thể rồi.” Một nụ cười gượng. “Đó là một
câu chuyện dài. Và bảo vệ hiện trường. Hộp đựng chìa khóa, chiếc xe tải,
thùng phi, quán bar. Tốt nhất là cả bãi đậu xe nữa.”

“Được,” John nói. “Tôi sẽ gọi đội Hiện trường vụ án tới. Để bảo mật

mọi thứ.”

Một hồi còi hú vang, chiếc xe cứu thương của quận đã tới và đỗ ở

trước văn phòng. Hai nhân viên y tế cao lớn, da trắng xuất hiện ở cửa ra
vào và gật đầu. Họ nhìn thấy Billy và tiến về phía anh ta để kiểm tra vết
thương cũng như khả năng di chuyển.

“Nó có bị vỡ không, cằm của tôi ấy?” Billy hỏi.
Một trong hai người nhân viên y tế bỏ chiếc khăn chườm lạnh đẫm

máu ra. “Phải chụp X quang trước, chỉ có bác sĩ mới có thể nói cho anh biết
sau khi nhìn vào phim chụp. Nhưng mà, đúng là nó bị vỡ rồi. Vỡ mẹ nó rồi
còn đâu. Anh có thể đi lại không?.”

“Tôi đi được. Có ai ở ngoài đó không?”

“Ý anh là sao?”
Kathryn nhìn ra ngoài cửa sổ. “Không có ai đâu.”
Bốn người họ bước ra ngoài và giúp người tài xế gầy gò vào xe cứu

thương. Anh ta với hai tay ra nắm lấy tay Kathryn. Mắt anh ta ướt nhưng
Kathryn tin rằng không phải vì vết thương. “Cô đã cứu sống tôi, Đặc vụ
Dance. Còn hơn thế nữa. Chúa phù hộ cô.” Rồi anh ta nhíu mày lại.
“Nhưng cô phải cẩn thận đấy. Những người đó, những con thú đó, họ muốn
giết cô nhiều như muốn giết tôi vậy. Dù cô chẳng làm gì sai cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.