NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 72

CHƯƠNG 11

“Chứng kiến một cảnh tượng như thế.”
“Năm năm, thật sao, Brad? Giờ hãy kể cho chúng tôi, dường như là

các cửa ra vào và cửa thoát hiểm không bị khóa, nhưng chúng lại bị chặn
bởi một chiếc xe công-te-nơ đỗ ở đó. Một chiếc xe đầu kéo. Chúng ta có
thể nhìn thấy… ở đằng kia.”

Antioch March rời mắt khỏi vị trí hiện tại - chiếc vỏ gối bằng vải bông

mịn, cách mặt hắn khoảng mười lăm xăng ti mét - và nhìn vào màn hình ti
vi phía bên kia của phòng ngủ trong nhà nghỉ cao cấp Cedar Hills bên bãi
biển Pebble. Máy quay của nhóm phóng viên bên ngoài quán bar Solitude
Creek hướng sang phía Công ty Vận tải và Kho bãi Henderson Jobbing,
cách nơi mà Antioch đang nằm tầm mười sáu ki lô mét.

Một tiếng thì thầm ướt át vang lên bên tai hắn: “Đúng rồi! Đúng rồi!.”
Trên ti vi, người phóng viên với mái tóc vàng như kẹo bơ cứng xuất

hiện trở lại. “Brad, nạn nhân và người thân đang buộc tội người tài xế chiếc
xe tải đã sơ suất đỗ chặn các lối ra, buộc tội anh ta đỗ xe ở đó để đi vệ sinh
hoặc thậm chí có thể lẻn vào trong quán để xem buổi biểu diễn đêm qua.
Anh nghĩ sao về khả năng này?.”

“Vẫn còn quá sớm để suy đoán,” người lính cứu hỏa đáp.
Suy đoán không bao giờ là khôn ngoan cả, Antioch đính chính lời của

Brad, dù là sớm hay muộn. Tay lính cứu hỏa nhìn có vẻ đỏm dáng, không
được lực lưỡng như Antioch. Không thể tin anh ta có thể cứu mình ra khỏi
tòa nhà bị cháy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.