NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 73

Đặc biệt là với sự giẫm đạp ở trong quán. Tuy nhiên, Brad vẫn tiếp tục

mô tả một cách sinh động về sự “hoảng loạn” đêm qua. Những mô tả đó
khá chính xác. Nhờ có Brad và những hình ảnh mà anh ta mô tả, Antioch
chuyển sự tập trung của mình vào nhiệm vụ trong tay, hạ thấp đầu trên gối
và cảm xúc dâng trào.

Calista cắn lấy tai của hắn giữa hai hàm răng hoàn hảo. Hắn cảm giác

được lực cắn của những chiếc răng cửa. Cảm giác được mũi cô ta đang
chạm vào chiếc cằm nhẵn nhụi của mình. Cảm giác được bản thân chìm
đắm vào cô ta.

Cô ta lẩm bẩm một cách nhịp nhàng. Có lẽ hắn cũng thế.
Calista thì thầm, “Anh thật sự rất đẹp trai….”
Hắn ước là cô ta đừng nói gì cả. Hơn nữa, hắn cũng chẳng biết phải

làm gì khi nghe câu nói đó. Có lẽ cô ta đang mong điều này trở thành cái gì
đó hơn là màn cặp kè chỉ kéo dài một vài ngày. Nhưng hắn cũng biết rằng
vào những lúc như thế này, người ta có thể nói mọi thứ vì mọi lý do, và hắn
không quá bận tâm vì điều đó.

Chỉ ước là cô ta đừng nói. Hắn muốn nghe, muốn nhìn và muốn tưởng

tượng.

Gót chân cô ta đập vào xương cụt của hắn, móng tay màu đỏ tươi -

màu của máu - siết chặt trên lưng hắn.

Như những gì người ta thường làm trong những lúc như thế này: hắn

đang tua lại quãng thời gian trước đó. Tai nạn ở quán bar Solitude Creek.
Nhưng rồi, còn xa hơn thế nữa: Serena, tất nhiên. Hắn vẫn thường nhớ về
Serena, cách tốt nhất để quay về với sự tĩnh lặng.

Serena. Cô ấy khiến hắn nhanh hơn.
Hắn cũng nhớ về Jessica.
Và tất nhiên là cả Todd. Không có chuyện nhắc tới Serena và Jessica

mà không có Todd.

Bây giờ hắn đang chuyển động nhanh hon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.