NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 74

Calista thở hổn hển, rên không ngừng, “Đúng rồi, đúng rồi..
Khi nằm dưới thân hắn, tay của Calista rời từ lưng lên bám chặt vào

vai hắn. Những chiếc móng tay bấu chặt vào da hắn. Hắn đáp lại bằng cách
đâm sâu vào làn da nhợt nhạt của cô ta. Tiếng rên rỉ của cô ta một phần là
do đau đớn; phần còn lại là những con giật mạnh từ phổi của cô ta là do
trọng lượng hơn chín mươi cân của hắn, hơi mập. Nện thình thịch.

Chèn ép.
Cũng như đám người đêm qua.
“Ôi…” Cô cứng đơ người.

Hắn lùi lại. Có một sự cân bằng giữa sự thỏa mãn của hắn và nỗi đau

đớn của cô ta. Khó đây. Hắn không thực sự cần cô ta khóc vào lúc này. Hắn
đã có những gì mình muốn.

“Một lần nữa, nếu mọi người vừa bật ti vi…”
“Ồ, vâng,” Calista thì thầm, và nó không phải là diễn. Cô ta chìm đắm,

lạc lối trong khoảnh khắc ấy.

Tay trái của hắn trượt ra từ dưới xương sống, rồi những ngón tay thô

kệch đó vặn tóc và kéo đầu cô ta ra sau. Cổ cô ta - trơn láng cho một vết
cắt. Tuy nhiên, điều đó không nằm trong kế hoạch. Nhưng hình ảnh đó vẫn
nằm trong đầu hắn. Điều đó cũng giúp ích được hắn.

Antioch phán đoán nhịp và đẩy nhanh tốc độ một chút. Rồi, một hơi

thở nóng phả vào cổ hắn cùng hàm răng trắng bóng – nhiều phụ nữ thích
làm kiểu ma cà rồng này, Calista rõ ràng là cũng thích thế. Rùng mình một
cái và cô ta rên lên thỏa mãn, đó không phải là một màn diễn hay một sự
kích động để hắn kết thúc: Không phải cố ý. Nó là bản năng. Hắn khá hài
lòng.

“Bên cạnh tôi lúc này là Brad Dannon, lính cứu hỏa của Quận

Monterey và là người đầu tiên có mặt tại hiện trường xảy ra thảm kịch ở
quán bar Solitude Creek đêm qua. Brad được ghi nhận đã cứu ít nhất hai
nạn nhân đang trong tình trạng mất máu nghiêm trọng. Anh đã nói chuyện
với họ hôm nay chưa, Brad?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.