NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 80

thế đây là nơi Antioch được ở. Giống như quần áo và các phụ kiện rải rác
khắp căn phòng. Bộ vest hiệu Canali, đôi giày Louis Vuitton, cặp táp hiệu
Coach, măng sét Tiffany đều không phải do hắn chọn, sếp của hắn không
hiểu rằng một số người làm công việc này không phải vì tiền.

Calista đi vào phòng tắm để thay quần áo - vết thương của cô ta hơi

sưng lên - rồi cô ta đã xuất hiện trở lại. Tóc của cô ta vẫn ướt, nhưng cô ta
đã thuê một chiếc xe mui trần từ công ty cho thuê xe Hertz, và hắn đoán
rằng nó sẽ giúp cô ta làm khô tóc trước khi kịp tới bất kỳ nhà dưỡng lão
nào tiếp sau đây. Antioch sở hữu mái tóc nâu, dày, phải mất mười phút vật
lộn để chải cho nó vào ngôi.

Calista trao cho hắn một nụ hôn nhẹ, nhưng không quá hời hợt; họ đều

biết quy tắc. Bữa trưa vui vẻ.

“Anh sẽ vẫn ở quanh đây vài ngày nữa chứ, ngài Nhân đạo?”
“Đúng thế,” Antioch nói.

“Tốt.” Điều này mang theo sự tươi tỉnh. Sau đó, cô ta hỏi hắn đầy tò

mò, “Vậy là chuyến công tác này của anh khá thành công?.”

“Đúng thế, thực sự thành công.”
Và rồi vèo một cái, cô ta hớn hở đi ra khỏi cửa.

Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, Antioch với lấy chiếc điều khiển để

mở ti vi lên. Hắn nghĩ có thể là mấy đài quốc gia đã nhận được tin về vụ
quán bar Solitude Creek, và tự hỏi họ sẽ nói gì về thảm họa này.

Nhưng trên màn hình là chương trình quảng cáo nước xả vải.
Hắn mặc bộ đồ tập thể dục, quần soóc kết hợp với áo không tay, lăn

mình xuống sàn và bắt đầu bài tập chống đẩy năm trăm lần lần thứ hai
trong ngày. Tiếp theo, gập bụng. Rồi các bài tập mông và đùi. Sau đó, hắn
sẽ chạy dọc đường ven biển Seventeen Mile Drive.

Trên ti vi đang chiếu biện pháp khắc phục trào ngược axit và quảng

cáo bảo hiểm.

Làm ơn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.