NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 100

Sampson và tôi đi bộ qua đại lộ Collins. Chắc hẳn người ta nghĩ

rằng những cầu thủ của đội bóng rổ Lakers đang có mặt trong thành
phố để chuẩn bị đấu với đội Miami Heat.

“Muốn ăn trước không? Hay cứ uống đến bết luôn?” cậu ta hỏi

tôi khi đang ở đoạn giữa đại lộ.

“Tớ đã khá bết rồi,” tôi nói với Sampson. “Lúc nãy tớ đã nghĩ

đến chuyện bơi. Đang ở Miami Beach mà.”

“Đêm nay cậu không có được làn da rám nắng Miami Beach

đâu.” Sampson dùng hai môi đẩy đi đẩy lại một điếu thuốc chưa châm.

“Đó là một lý do khác để bơi vào buổi đêm đấy.”
“Tớ sẽ tác chiến ở quán rượu,” Sampson nói khi chúng tôi đi mỗi

người một hướng từ sảnh khách sạn. “Tớ sẽ là người thu hút phụ nữ
đẹp.”

“Chúc may mắn,” tôi nói với Sampson. “Hôm nay là Giáng sinh.

Tớ hy vọng cậu sẽ có quà.”

Tôi thay đồ bơi và bước ra bể bơi trong khách sạn. Bản thân tin

rằng vấn đề mấu chốt với sức khỏe là tập thể dục nên tôi tập thể dục
hằng ngày, bất kể ở đâu. Tôi còn thường xuyên tập các bài tập co dãn
cơ, việc có thể làm bất kỳ lúc nào và ở bất kỳ đâu.

Bể bơi lớn bên phía giáp biển đã đóng cửa, nhưng điều ấy không

cản được tôi. Nhìn chung cảnh sát thường bị mang tiếng về chuyện đi
bộ ẩu, đậu xe sai chỗ, vi phạm quy định. Đó là đặc quyền duy nhất của
chúng tôi mà.

Người nào đó cũng có ý tưởng giống tôi. Ai đó đang thực hiện

những vòng bơi một cách êm ái, khẽ khàng đến mức tôi không nhận ra
cho tới khi đến giữa những chiếc ghế ở rìa bể và cảm thấy nước mát
dưới chân.

Người đang bơi là một phụ nữ, mặc bộ đồ tắm màu đen hoặc

xanh thẫm. Cô có vóc dáng mảnh mai và khỏe khoắn, hai cánh tay và
cặp chân dài. Cô là một hình ảnh đẹp trong một ngày không được tốt
đẹp lắm. Những động tác bơi của cô trông không hề vất vả mà lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.